Herb nhấn giọng: Nhưng thầy chỉ kiểm tra với một cuộc điện thoại. Câu trả lời của tôi là: Xin nhường việc đó lại cho các nhà khoa học. Anh ấy như được tiếp thêm nhiệt huyết, nói một cách hăng say và đầy phấn khởi: Tôi lao vào không gian toàn mây là mây.
Thật ra, tôi đồng ý là những từ ngữ trên thỉnh thoảng chúng ta cũng cần dùng để nhấn mạnh câu nói. Chắc do ông không có năng khiếu. Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả.
Tôi không thích khách mời trịnh trọng đứng trước máy quay như là một ủy viên công tố, hoặc nói chuyện một cách cứng nhắc, hay chỉ thích bàn luận những chuyện lớn lao. Có một thành ngữ nói rằng Đi một ngày đàng học một sàng khôn. Nhưng có thể một lúc nào đó, ta lại rơi vào một tình huống mà tốt nhất nên… nói một cách mơ hồ.
Người nói quá nhiều sẽ bị nhàm chán, hoặc có thể phải trả một giá đắt: Đánh mất sự tín nhiệm. Tư thế chủ động này sẽ giúp bạn điều khiển cuộc phỏng vấn diễn ra hiệu quả và sôi nổi. Tôi kéo cái micro sát vào miệng và nói những tiếng đầu tiên trong nghề phát thanh của mình:
Nhiệt độ trái đất thì ngày một tăng hơn. Tuy nhiên bao giờ cũng vậy, bạn cần đặt câu hỏi giả định đúng lúc đúng nơi, nội dung cũng phù hợp và chừng mực. Yêu hay ghét đơn giản chỉ là những cảm xúc bình thường cần phải có của một con người.
Còi báo động inh ỏi, xe cứu hỏa và đội cấp cứu… Những bài thảo luận của họ choán hết tâm trí của tôi trong suốt chuyến bay trở về Washington. Hãy nhớ rằng bạn hoàn toàn có thể chuyển bại thành thắng nếu có tài đàm phán.
Vấn đề này thuộc lĩnh vực pháp lý, tôi không muốn bàn luận sâu về nó. Nếu như Edward và Percy thu hút bằng phong cách khá tình cảm, Kunstler thu hút bởi sự mãnh liệt thì Nizer lại thuyết phục bạn ở sự chính xác và logic. Ba tuần sau, điện thoại reo.
Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi. Sự căng thẳng của cậu ta đã chuyển sang cho tôi. Không thể phủ nhận năng lực siêu nhiên này sẽ giúp bạn có thể thống trị cả thế giới.
Cú phát bóng đầu tiên bắt đầu trận đấu và cũng bắt đầu một tình huống dở khóc dở cười cho tôi và Joe. Nếu tôi có tật nói lắp, tôi cũng không ngại nói với bạn rằng: Xin chà-à-o! R-r-ấ-t vui đ-ư-ợ-c-c làm quen v-ới bạn! T-t-ê-n của tôi là Larry King. Tại sao? thật đơn giản, dễ dàng, hiệu quả! Nếu muốn khơi mào cho câu chuyện sống động và thú vị, bạn hãy hỏi: Tại sao?
Hoặc người ta sẽ nhăn trán nhíu mày mãi trong cuộc nói chuyện. Sau đó Boom-Boom chỉ thị cho tôi những việc cụ thể: OK, chàng trai trẻ. Ở chương 10, tôi đã kể với các bạn về nhà báo Shirley Povich.