Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết. Và bác thường là người chiến thắng và đạt được mục tiêu. Tôi không tự hỏi giờ này ở nhà bác mọi người không thấy tôi về sẽ làm gì.
Như những giọt nước giam mình trong tủ lạnh. Chả nghĩ nhiều cho ai được. Không, phải giữ sức khỏe.
Nhưng cái chính là hai đứa phải tự biết liệu… O. Cái gì đời lấy đi, cứ để đời lấy đi. Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con.
Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn. Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi. Là cả ham muốn hành động theo bản chất.
Như một con người từng trải, ông không thở phào nhẹ nhõm Tôi vẫn ngồi không động tĩnh như gỗ đá. Những ước mơ của anh cũng là ảo ảnh.
Chẳng có gì đáng bực cả. Mà không phải bất cứ cái gì hắn tạo ra ta cũng tạo ra được. Cháu biết cháu sai nhưng chú cho cháu xin lần này, cô cháu ra không thấy cháu lại đi tìm.
Một trận đấu đem lại cho bạn nhiều cảm xúc hơn. Cháu mai sau là chúa sợ vợ. Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải.
Đó là sự thiếu hòa hợp của họ với đối tác hôn nhân. Nó cũng như tình yêu thương. Mà không tìm thấy trong ấy ít nhiều cay đắng.
Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn. Lát sau, thằng em đi vào. Mọi người không tin tôi, mọi người phải chịu thôi.
Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận. Nói chuyện làm ăn, chửi bậy, nguyền rủa nhoay nhoáy cả rồi. Bạn mặc cái quần bò ông anh họ cho và một cái áo phông dài tay thường mang lúc đi đá bóng trời lạnh.