Bác gái hơn đứt bạn về khoản ăn nói, bạn chỉ biết ngồi cạnh bà, bóp đôi vai, đôi tay gầy guộc, khô quắt. Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng. Nơi thì cà phê đèn hiu hắt.
Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp. Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó. Nhưng mà cũng thấy có một niềm tin để hôm sau cắp cặp đến làm.
Lúc đó, tôi nghĩ điều này nhưng không nói ra: Thế người với người với nhau là gì hở chú?. Ông nội ngồi bàn chuyện tổ chức cưới hỏi cho chị cả. Cháu hôm nay đi không xin phép là cháu sai.
Và trong chính khoảng bị nghẹt thở đó, họ phải đặt nền móng cho thế hệ sau. Sự đố kị lộ liễu này thực ra dễ là biểu hiện của vô đạo đức và bất hiện sinh. Như một con người từng trải, ông không thở phào nhẹ nhõm
Đã bảo nó chấm dứt quan hệ với mấy con mụ ở nước ngoài nhưng chắc gì nó biết nghe. Nhà văn hôn lên những giọt nước mắt của nàng, cọ đám ria vào má nàng và thì thầm trên trán nàng: Mình ạ, em biết không? Cô bé ấy phải đốt diêm là bởi chẳng còn có sự lựa chọn nào khác mà thôi. Rao giảng cũng là chơi.
Con nói chuyện với bác này. Thi thoảng vẫn bình luận vài câu. Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết.
Tôi khóc vì những câu hỏi tâm thức như thế sau cả chục năm làm tôi mệt mỏi. Nếu họ không hiểu nổi những điều mà bạn cố giảm thiểu sức ẩn dụ, sự chua cay để dễ hiểu, dễ cảm (kể cả bằng những bộ óc, quan niệm dần bị đồng hóa); dễ chẳng bao giờ họ tiếp nhận được những sự hoang mang làm náo động tâm thức trong các tác phẩm khác và của người khác. Tại sao lại phải có cảm giác anh đang sến? Đôi lúc cũng cần thay đổi trạng thái như vậy giữa cuộc sống đầy cục cằn này.
Phỉ nhổ đạo đức giả là chơi. Bạn bắt đầu giở miếng im lặng của mình ra. Ta cảm thấy quá mệt mỏi và bất lực.
Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất. Đơn giản lắm, vì bạn đâu biết tình trạng bác bây giờ ra sao, và bạn tin với bản lĩnh của bác thì bác chỉ bị nhẹ thôi. Lại còn hăng nữa chứ.
Tôi 21 tuổi, chưa hy sinh được mấy tí, chưa cống hiến được mấy tí. Có lẽ bạn sẽ phải xin lỗi độc giả vì những chỗ thật vội vã đâm dở tệ. Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông.