Sau hết, chắc tang lễ là điều không ai muốn nhưng chúng ta vẫn phải đến đó vì cùng một lý do như nhau: chúng ta yêu người bạn, người thân của chúng ta. Giống như ánh sáng một con đom đóm khác với một tia chớp vậy. Chớ nên e dè và căng thẳng quá.
Vào một buổi tối nọ, tôi ngồi kế bên Frank trong một bữa tiệc tại California. Lắng nghe bằng đôi tai và thể hiện sự quan tâm bằng đôi mắt. Trời ạ, văn phong thẳng thắn kết hợp với vài ly rượu thì điều gì sẽ xảy ra đây? Người say thì nào có điều khiển được lời nói của mình… Tôi lo chương trình sẽ bị thất bại.
Việc tương tự xảy ra khi Ross Perot quá bộ đến chương trình của tôi vào ngày 20/02/1992. Trong phim Cuốn theo chiều gió, Clark Gable vai Rhett Buttler nói với Vivien Leigh vai Scarlett OHara rằng: Tiểu thư ơi, thật ra tôi có chửi rủa ai đâu. Có thể anh chàng đã căng thẳng về buổi trò chuyện này nên uống vài ly rượu lấy nhuệ khí đây mà.
Giờ đây người ta có lời khuyến cáo rằng nên thận trọng với lời khen của bạn. Khi bạn trình bày một bài diễn văn trước công chúng, sự cô đọng và ngắn gọn sẽ được mọi người hoan nghênh. Đến nỗi có lúc chúng tôi quên rằng anh nói khó nghe như thế nào.
Tôi tiếp tục: Butte Montana là thành phố có tỉ lệ phạm pháp thấp nhất ở phương Tây. Khi chiến tranh thế giới thứ hai bắt đầu diễn ra, Churchill đã đến nói chuyện với các sinh viên một trường đại học ở ngoại ô Luân Đôn. Nhưng tôi lại nhìn vấn đề theo một khía cạnh khác.
Bạn hãy tưởng tượng chỉ bấy nhiêu cũng đủ làm tôi phấn khích cỡ nào. Hai mươi phút nhé! Sau đó là tới phần của Sergio. Bạn sẽ chẳng ưa gì tôi nếu tôi bắt chước giọng nói và dáng vẻ của ngài Laurence Oliver đáng kính, đúng không? Và nếu một sớm mai thức dậy, tôi muốn bắt chước cách nói chuyện giống các diễn viên kịch Shakespeare, chắc hẳn tôi sẽ bị cười nhạo cho xem.
Họ không tin vào những thắng lợi bấp bênh nông cạn trước mắt, chúng không có giá trị thật sự và chẳng chứng minh được gì ngoài sự háo thắng mà thôi. Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30. Và hơn nữa, ai cũng sẽ thích nghe bạn nói.
Và nếu họ có một chút duyên ăn nói nữa thì quả thật tuyệt vời biết bao nhiêu! Khung cảnh bạn chọn để bạn bè cùng nhau trò chuyện thì không cần quá màu mè. Buổi lễ choáng ngợp một rừng hoa và một rừng cờ.
Tôi sẽ không nói về truyền hình và tôi cũng sẽ không nói về thu nhập của các ngành thể thao này nọ. Bắt đầu từ những chuyện thường nhật trong cuộc sống chứ đừng đụng đến đề tài quá hóc búa. Ngoài ra anh còn là một nhà doanh nghiệp thành công.
Nhiều người bảo rằng tôi có một chất giọng tốt và rất lý tưởng với nghề phát ngôn viên. Dù thế kỷ 21 có mang lại cho chúng ta những thành quả khoa học kỹ thuật hiện đại như thế nào, thì những từ đầu tiên trong cuốn sách này vẫn là sự thật: Chúng ta cần phải nói. Nhưng nên cẩn thận, nhiều từ mới nghe có vẻ thời thượng lại chẳng có tác dụng thiện cảm nào khi bạn giao tiếp.