Và nó đã làm cho luật sư lúng túng. Ông đã là ngài Không ai cả và Không từ đâu đến, cho tới khi nỗi dằn vặt vĩ đại chen vào đời ông. Sợ bị người khác phê phán và chỉ trích.
Nếu bạn muốn chứng minh những khả năng khổng lồ của niềm tin, hãy xem kinh nghiệm của những người thật sự có lòng tin. Hàng triệu người sống với hy vọng gặp may. Nhiều người bắt đầu rất hay nhưng không đủ sức đi đến cùng.
Mục tiêu của bạn - muốn có tiền, muốn thật ngoan trường, và sức mạnh tự kỷ sẽ biến điều mong muốn thành điều có thật. Một trong những khả năng của con người là trí tưởng tượng, phẩm chất duy nhất cần để kết hợp kiến thức đặc biệt với tư tưởng thành một kế hoạch thu lợi nhuận. Một tấm gương về loại người này là Den Galpin.
Chúng ta, những người đuổi theo của cải, sống trong một thế giới luôn thay đổi. Vâng, của cải không chỉ là đôla, nhưng trên thế giới này sẽ có hàng triệu người nói với bạn rằng: Hãy đưa tôi đủ số tiền tôi cần, những cái khác tôi sẽ tự lo lấy. Dĩ nhiên, những ý nghĩ có thể trở thành như vậy được là do chúng ta cho phép chúng chiếm hữu chúng ta.
Tất nhiên ở đây cũng có một phần sự thật, nhưng những người chỉ trông chờ vào việc gặp may hầu như cuối cùng bao giờ cũng thất vọng. Chặt chẽ ra thì điều này không được xếp thành một nỗi sợ hãi. Khi đã lãnh đạo được tiềm thức, những cố gắng vươn tới phồn vinh thịnh vượng sẽ không dành một chỗ nào cho nghèo đói.
Hoặc bạn điều khiển nhận thức của mình, hoặc nhận thức điều khiển ngược trở lại bạn. Bạn có sẵn sàng thông cảm với những người đến với bạn để tâm sự về những nỗi lo âu của họ không? Tự thiên nhiên đã thể hiện nó rất rõ ràng.
Nếu bạn vươn lên công tác lãnh đạo và cho rằng mình không có khuyết tật, thì hãy nghiên cứu kỹ danh sách đó một lần nữa. Ôi, tiền bạc mới hay thẹn thùng làm sao! Phải thuyết phục và dỗ dành cứ như với các cô gái. Bạn chỉ việc sẵn sàng.
Và tất cả mọi người quyết định ra đi. Anh muốn làm việc không phải là cho Edison, mà cùng với Edison. Một giọt mồ hôi - ba hạt thóc vàng.
Nhưng cậu không đến trường dành cho người điếc. Trong tính cách của chúng ta, ở tận nơi sâu thẳm, có một hạt giống hành động đang ngủ yên. Đọc chương này, bạn không thể không nhận thấy là mình đang ở trong trạng thái tình cảm kích động.
Không phải ngẫu nhiên mà người ta vẫn nói: Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. Nếu một người, dù là lãnh đạo hay là người thừa hành bình thường, tuyên bố là anh ta ôquá bậnằ và không thể thay đổi kế hoạch của mình chỉ vì những tình huống bất ngờ nào đó, thì chính là anh ta đã ký tên công nhận sự bất lực của mình. Và hãy cầm cương cho chắc!