Cơ sở lí luận này có thể tạo nên một xu thế đi hoang không? Thực tế, nó đã xảy ra đầy rẫy và có thể thấy nguy cơ lớn hơn trong nạn chảy máu chất xám. Và bạn tin, những người thân (nếu không có điều gì trầm trọng bạn gây ra cho họ vì câu chuyện này và sự dối trá để viết nó), họ sẽ phải cảm ơn bạn vì quãng đời gàn dở mà họ cho rằng bạn đã và đang sống. Ai ai cũng cần có môi trường để kiếm cơm.
Bạn có cảm giác vừa ham muốn vừa sợ hãi độ sâu của nàng. Đầu tiên là một cuốn sách tiếng Anh dày vài trăm trang. Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.
khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đức Bằng cách hiểu nó và để nó hiểu mình. Tốt hơn là kể theo cách mà bạn đang.
Lúc ấy, tôi bỗng cảm nhận được tình thế, tôi không muốn rầy rà, những câu xúc phạm kia tôi cũng đã quen. Chẳng có ai tin và chẳng biết tin ai. Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình.
Có vài vết xước như chó đớp, mèo quào. Tôi không để ý lắm đến chuyện lên xuống. Ta chẳng cảm thấy quái gì cả.
Chẳng hạn bạn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cầm tay một cô gái. Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có). Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi.
Có đến hàng trăm con. Một hai lần không ăn thua, bạn vùng mạnh, rồi cũng thoát. Dù lúc đó chả nghĩ gì.
Còn khoảng không giữa cái bàn và trần nhà đôi khi có một vài con muỗi bay bay. Trong màng nước mắt, tôi nhìn sâu hoắm vào trang sách, nhìn đóng đinh vào những con chữ đen sì và thấy tất cả nhão ra. Còn tôi, chưa đến lúc.
Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn… Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu. Sức khoẻ yếu thì học thêm tại chức tiếng Trung với cả phấn đấu vào Đảng vội làm gì.
Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong. Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá. Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng.