Anh vẫn đang đi đúng đường, vấn đề là anh chỉ đi hơi chệch một tí mà thôi. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Và nhờ thế, sự việc đã không đến nỗi khó khăn thế này.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình.
Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. - Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế? Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này.
Không những vậy, Jones còn tham gia vào câu lạc bộ golf vì đây vốn là môn thể thao mà anh rất yêu thích từ hồi còn học trung học. - Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.
- James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh. Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn.
Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Các bà mẹ của họ vốn là hai chị em sinh đôi giống nhau như đúc và luôn là những người bạn tốt nhất của nhau.
- Nghe này Josh, khi giao cho cậu dự án đó, tôi đã không giới hạn thẩm quyền giải quyết công việc cho cậu. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác.
Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ.
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Và James sung sướng ngắm nhìn gương mặt rạng ngời hạnh phúc của vợ trong vòng tay mình. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.
- Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô.