Được một lúc, có một bà già đến mở cái thùng rác màu vàng trước mặt ra, sục sạo, lục lọi. Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ. Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm.
Ngôn từ không có gì mới. Họ muốn và ép tôi sống theo cách của họ. Dù đôi khi như leo cột mỡ.
Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu. Có lẽ với cái vỏ to hơn, anh ta không vứt. Sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ họ biết cái gì góp phần giết chết họ và họ góp phần gì giết chết kẻ khác.
Ăn sáng xong, bạn ra trông hàng giúp bác một chút trước khi về. Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen. Để thấy những thế giới nội tâm rất sâu sắc trong nhau, ngoài những trường hợp chỉ biết ăn no ngủ kỹ (có thể cả lao động hùng hục) và để số phận xỏ mũi dắt đi.
Người gác sở thú hỏi: vào trường hợp của cô, cô có ra vì mấy hạt lạc không. Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi. Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi.
Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình. Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn. Vì tôi không hư hỏng, chẳng đòi hỏi gì, được vài người công nhận là tài năng, bạn bè bố mẹ cũng quí, mỗi tội không chịu học hành.
Bạn định ăn sáng nhưng không có cảm giác đói. Bên cạnh sự thương lượng, đây là phép thử cuối cùng trong quãng đời này để bạn hiểu rõ hơn về họ. Họ hú hí thế nào? Cá tôm hoan lạc ra sao? Như vầy… Như vầy… Rốt cuộc cũng nhàm.
Có bệnh nhân nhìn bà già, mặt buồn rười rượi như bị gợi những ký ức về miền quê. Hôm nào không đến lớp, tôi thường về nhà. Hiếm người thấy đỏ mặt.
Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ. Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin. Nhưng mà này, ta đâu có cần danh tiếng.
Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây. Và có phần nào vì sắp tới Sea Games 2003, Tây sắp đổ về? Nếu không thì sao đến tận năm 2003 này mới đẩy mạnh. Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ.