Cái việc trò chuyện với quý bà quý cô ấy mà… Nhưng không hiểu sao tôi cứ muốn được trò chuyện với cô trong giây lát. Bây giờ mới tháng giêng! Tôi đồng ý. Nếu bạn tới chơi nhà ai đó thì hãy quan sát những vật trưng bày, những đồ kỷ niệm, sau đó thì… Alê, cười tươi như hoa với chủ nhà, và bắt đầu câu chuyện.
Thị trưởng thành phố New York Mario Cuomo là một người giao tế giỏi. Chẳng hạn trong chiến dịch tranh cử năm 1992, tôi đã hỏi tổng thống Bush: Ông có ghét Bill Clinton không? Nhiều nhà báo cho rằng câu hỏi này chẳng dính líu gì tới chiến dịch tranh cử tổng thống, và không nên hỏi những câu tế nhị như vậy. Anh dẫn chương trình.
Sự nhấn mạnh này có hai tác dụng. Trong cơn bão tuyết, các cầu thủ hai đội vẫn hăm hở ra sân. Ngày nay thì ta cần biết Tom Cruise là ai và Eminem là ai.
Ông ấy là một nhà thương thuyết giỏi với tính cương quyết trong từng lời nói. Nếu bàn tay bạn có một vết dơ, khán giả cũng nhìn thấy. Trái lại, việc phân ưu sẽ nhiều hơn nơi tang lễ.
Nhất là khi họ bị động vì sự quá nổi tiếng của anh ấy (hay cô ấy). Trong phim Cuốn theo chiều gió, Clark Gable vai Rhett Buttler nói với Vivien Leigh vai Scarlett OHara rằng: Tiểu thư ơi, thật ra tôi có chửi rủa ai đâu. Khi đã vượt qua được nỗi sợ cái micro, tôi tự yêu cầu mình phải làm được hai việc:
Đặc biệt là những chuyện mà gia quyến không hề biết về người đã mất, thì đây là dịp để bạn có thể chia sẻ với họ những kỷ niệm quý báu ấy. Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe. Cả Bob Woolf lẫn Herb Cohen đều có một nguyên tắc chung: Phải tạo nên những chiến thắng thật sự.
Tôi phỏng vấn Stevenson trong chương trình của tôi lúc còn ở Miami dưới thời tổng thống Kennedy. Chúng muôn màu muôn vẻ, từ nhỏ tới lớn, từ bình thường cho đến tối quan trọng. Những người lính cứu hỏa và nhân viên cấp cứu lay tôi dậy: Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Anh có sao không?!
Và biển ngôn từ ngày nay hỗn loạn lắm. Nếu hấp dẫn mà không bổ ích thì sau khi tắt ti vi khán giả sẽ chẳng nhớ gì. Anh luôn quan tâm đến thời sự, luôn đi đầu trong những phong trào từ thiện.
Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi. Đừng đánh mất vẻ đẹp của bạn bởi những sơ ý không đáng có này. Sinatra kể rằng hôm nọ đang ăn tối ở nhà hàng Chasens (ở Hollywood) thì thấy Don Rickles.
Đừng đánh mất vẻ đẹp của bạn bởi những sơ ý không đáng có này. Nếu nói một cách khéo léo như thế, mọi việc rồi sẽ ổn cả. Đến giờ giao thừa thì chạy ào đến bữa tiệc tiễn đưa năm 1958 và đón chào năm 1959.