Tôi xin hạ xuống nhiều hơn nữa. Tôi: - "Thưa không ạ, chính tôi phải xin lỗi bà chứ. Thiếu hòa hợp trong lúc ái ân.
Thầy đã chỉ đường cho tôi một cách rõ ràng, thông minh lắm. Nhưng lần này, tôi không nóng nảy: tôi suy nghĩ và định dùng một thuật khác. Ông ta kể lại: "Tôi mất hẳn tiếng.
Giáo sư William James, giáo sư Harry A. 3- Nhân viên đó còn làm cho khách hàng hiểu rằng những kỹ sư của hãng biết rõ về xe hơi, cả ngàn lần hơn khách. Đàn bà biết rằng đàn ông biết những điều đó.
Riêng phần tôi, tôi đã có lần để ra hai năm trời để viết một cuốn sách về sự hùng biện, vậy mà tôi vẫn phải thỉnh thoảng coi lại cuốn đó để khỏi quên những điều chính tôi đã viết ra. Tôi cũng biết đó là một sự khó khăn. Bức thư ấy, tôi chép lại đây.
Nhưng chúng tôi phải thú rằng điều đó khó thi hành lắm, khi xe cam nhông của ông tới vào cuối giờ làm việc buổi chiều, như ngày 10 tháng 11 vừa rồi. "Bây giờ, khi tôi lại nhà một khách hàng và nếu người đó bảo tôi: "Cái gì? Xe cam nhông hãng Bạch Xa? Tôi xin chịu. Nghĩa là không để cho người kia có đủ thì giờ thất vọng trước sự từ chối của ông và ông làm cho tư tưởng người đó hướng ngay về diễn giả mà ông giới thiệu.
Rồi đúng lúc nó đang vinh hạnh, ba nó vào, như vô tình. Và để đáng được nhận lời khen đó, bà sẽ chẳng quản công trong việc bếp núc. "Trời đất! Xin ông đừng kể câu chuyện cũ mèm đó ra nữa!".
Đầu thư, người ta kể những nỗi khó khăn của công ty hỏa xa, cái đó ích lợi gì cho mình đâu? Rồi người ta xin mình phụ lực với người ta, sau cùng mới hứa sẽ cất hàng và gởi hàng cho mình mau hơn trước. điều kiện là ông bầu phải báo trước cho công chúng hay rằng va vì bị cảm mạo, nên không được tốt giọng như thường ngày. Ông đáp: "Nai lưng ra mà làm việc".
Đừng giễu sự lầm lẫn, sự ngu muội, sự giận dữ của họ. Trước khi từ giã ông, thì ông đã bán cho tôi một tấm thẻ hội viên. Nếu bạn nghĩ như vậy, tôi không dám cãi.
Những kẻ ưa thành công, đều ưa những cơ hội làm rỡ ràng giá trị của họ, những dịp để tiến tới và để thắng. Có nên thử liều hay không? Ông Smith thấy do dự như vậy, ngả lưng trên ghế, mỉm cười nói: "Này ông bạn, tôi biết là ông sợ. Tôi đáp: "Nói thiệt ra tôi cũng vậy, không đủ tiên dùng thứ xa xí phẩm đó.
Nhưng tôi tự nhủ: "Anh Emile, anh đợi khi nào tôi gặp anh, tôi sẽ cho anh một trận". Người này thiệt thạo nghề, ông làm cho một khách hàng đương thịnh nộ hóa ra hài lòng. Bạn đọc một lần mỗi chương để hiểu đại cương.