Đã không ít lần tôi nói với cha mẹ mình rằng tôi không muốn trở thành nô lệ cho công việc mà mình không hề hứng thú, và rằng tôi sẽ “làm giàu bằng những công việc tôi yêu thích”. Nếu không người ta cần đến nhà huấn luyện để làm gì? Với vai Tiền bạc đã từng là gánh nặng của tôi.
Người nghèo và đa số những người thuộc tầng lớp trung lưu tin rằng: “Nếu tôi CÓ nhiều tiền, tôi có thể Kế hoạch tài chính trong tâm thức của bạn bao gồm chủ yếu là những thông tin và lập trình bạn nhận được trong quá khứ, đặc biệt là ở thời thơ ấu. Người nghèo nghĩ đầu tư là lĩnh vực chỉ dành cho người giàu.
(Tôi đoán bạn có thể làm như vậy, nếu bạn đúng là một “nạn nhân” tốt). Bạn thấy đấy, mọi yếu tố trong phương trình tổng tài sản đều quan trọng. Họ không bao giờ để tâm tìm hiểu về hoạt động đầu tư và kết quả là họ không bao giờ thoát khỏi cảnh bần cùng.
Bà như được ở trên thiên đường, nên anh cũng thế. Vậy tôi sẽ hỏi những người đó câu hỏi đơn giản là: “Tại sao bạn phải trả hóa đơn tiền điện?”. Trong khi đó, một lời tuyên bố không nói điều gì không có thật, nó chỉ nói rằng chúng ta có ý định làm một việc gì đó hay trở thành một người như thế nào đó.
Tôi rất khoái Larry! Khi bàn tới điểm này, tôi thường hỏi các thính giả: “Có bao nhiêu người trong số các bạn ở đây sẵn sàng tập hành động bất chấp nỗi sợ hãi và sự không thoải mái?”. đứng, với bất cứ cái gì bạn đang có trong tay.
Nếu bạn nói bạn không xứng đáng, bạn sẽ không xứng đáng. Tuy nhiên, nhiều người lại thích đi lại và lắng nghe những kẻ oán thán. bạn đang làm việc, nếu bạn không sẵn lòng nói cho mọi người biết rằng bạn, sản phẩm hay dịch vụ của bạn, đang tồn tại? Thậm chí với tư cách là một nhân viên, nếu bạn không sẵn sàng quảng bá những ưu điểm của mình, thì những người biết làm điều đó sẽ nhanh chóng qua mặt bạn trên nấc thang danh vọng.
Việc làm giàu không phải lúc nào cũng thuận lợi, suôn sẻ hay nhanh chóng, dễ dàng. Đơn giản là bạn hãy nghĩ ra một câu chuyện khác mang tính hỗ trợ bạn và sống theo câu chuyện đó. Quá trình Tiến triển.
Một chi tiết thú vị là cô đã chọn nghề y tá. Tôi đang khánh kiệt”. Họ nói: “Làm sao tôi không phàn nàn được cơ chứ? Bạn xem cuộc sống của tôi tồi tệ đến mức nào”.
Tôi đáp: “Tôi không có ý định trả tiền cho khoảng thời gian mà cô bỏ ra. Việc này sẽ đánh thức bạn, kéo sự chú ý của bạn về đúng nơi của nó – là chính bạn. Vậy bạn cần làm gì để trở thành người biết đón nhận? Trước tiên, hãy bắt đầu từ chính bạn.
Cứ như thể người giàu làm cho họ nghèo vậy. Tôi sẽ yêu cầu bạn bỏ ngoài tai bất kỳ điều gì có thể khiến bạn xao lãng: thôi tóp tép nhai kẹo cao su, tắt điện thoại và dừng bất kỳ việc gì bạn đang làm. Anh sẽ hiểu cặn kẽ mọi việc chỉ sau một thời gian ngắn, và nó còn đáng giá hơn việc bỏ ra mười năm chỉ để đứng bên ngoài nghiên cứu như kiểu anh đang làm”.