Trong trường hợp này người chồng đã sử dụng kỹ xảo bố trí tình cảnh. Lý Bột biết rằng không thể phản đối hoàng đế mà công khai tán thành thì sợ triều thần dị nghị, bèn nói một câu tránh né: "Đó là việc trong nhà của bệ hạ, hà tất phải hỏi người ngoài!" Cho nên khi hứa thì chỉ hứa 5 phần dù đã nắm chắc 8 phần chứ không nên hứa tuyệt đối để tránh khi sinh biến không còn đất xoay trở.
Ông dám bảo trẻ con đất Thục đọc thuộc lòng như cháo chảy sao lại Qua truyện ký bà biết Đặng Tiểu Bình sinh ngày 22 tháng 8, còn bản thân Đặng Tiểu Bình thì đã quên mất ngày sinh của mình. Tặng bứe ảnh đó vừa để cho học viên cảm thấy tình cảm sâu sắc, đi khắp nơi khoe khoang là môn sinh của Thiên tử.
Giữ thể diện thì điều khó nhất là giữ thăng bằng giữa uy nghiêm và thân cận, đó gọi là “ xa thì chung thân, gần thì bất kính”. Kẻ thích chèn ép người yếu tất muốn quy phục kẻ mạnh. Trương Đại Thiên giải thích: "Không phải có câu "Quân tử động khẩu, tiểu nhân động
Chàng bèn dừng lời bởi vì thấy nàng không quan tâm. Tất nhiên gặp phải những người như vậy thì kẻ ưa đưa lời đồn đại tất sẽ bị hại. Trần Bố Lôi đương thời là thủ bút tờ Thương Báo ở Thượng Hải.
Ông ném dao xuống đất đẩy lại đây!” Khí thế của cậu Đinh áp đảo được tên trộm, nó bèn bỏ dao xuống đất. Có một thầy giáo trong khi giảng bài văn học bỗng một con chim sẻ bay vào lớp kinh hãi vừa kêu vừa bay loạn xạ trong phòng học, học trò đều chú ý cả vào con chim nhỏ. Phương pháp dùng lá chắn này rất công hiệu, hết sức thần diệu.
Đó là dấu hiệu nhất định phản bác đối phương. khi chủ bạ bị cáo giác thì liên lụy đến bản thân. Một nhà văn viết một cuốn tiểu thuyết, sách được hoan nghênh.
Anh dùng việc tự cười mình để cười cùng mọi người, như vậy sẽ giúp người ta thích anh, cảm kích anh, thậm chí bái phục anh bởi vì sức mạnh hài hước của anh chứng tỏ anh có tình người. Cách làm này có nhiều ưu điểm: Một là không tổn thương thể diện của đối phương: Hai là quyền lực được chuyển dịch một cách ôn hòa và thuận lợi. Hành vi nghĩ lại người quân tử không lấy làm xấu hổ.
Trong lần tranh cử nọ, đúng ra ông không cần làm gì cũng nắm chắc phần thắng. Nhưng khi một con người đạt đến vinh hoa phú quý, liệu có nghĩ đến lúc cơ hàn, Trường Giang sóng sau đè sóng trước lâm vào cảnh quẫn bách hay không? Tốt nhất trót tham phú quí vinh hoa mà khi đang đạt đến đỉnh cao cực lạc thì nên nhân lúc núi chưa lở, sông chưa tràn hãy thong dong xuống núi. Đánh nhau phải chọn đối thủ, khích tướng phải tìm người lỗ mãng.
Vốn không định mua hàng hóa nhưng rồi người ta nghĩ không nên để cho người tiếp thị uổng công chịu mưa gió như thế, không nên phụ lòng người. Như thế mới củng cố được mục đích muốn đạt. Còn trẻ con nếu như chúng ta chân thành dùng tấm lòng con trẻ đối đãi với chúng đem lại cho chúng niềm hoan lạc tân kỳ thì chúng lập tức xem ta là người vui tính hoặc là nhân vật anh hùng sùng bái và thân cận.
Ví dụ nếu chúng ta cần học 12 giờ đồng hồ trong tuần, thế thì mỗi ngày học 2 giờ liên tục trong một tuần lễ có hiệu quả hơn là học liền một mạch 12 giờ. Tục ngữ nói: “mềm sợ cứng, cứng sợ ngang, ngang sợ liều mạng" Lúc này Trần Đông mồ hôi đầm đìa, tay mò túi áo ngực tìm thuốc trợ tim. Dù khi hổ không ở cạnh cáo nhưng biết cáo thân với hổ nên cáo vẫn ung dưng tự tại trọng rừng.