Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện. Lăn về đâu? Mình chẳng biết. Anh họ bảo: Thằng này Bôn thật.
Toàn là thứ đã trông thấy nhưng chưa đụng vào bao giờ. Chẳng nhẽ mình đấm cho đồng chí ấy một phát. Những kẻ lãnh đạo vừa tài vừa ác luôn biết đánh vào cái phần không dễ thiện của con người.
Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn. Câu được rồi, tốt thưởng cho bạn lúc bạn đẩy xe máy lên nhà qua các bậc thềm cao, hoặc lúc tưới cây xong, hay khi ăn đủ ba bát cơm (bài tủ dành cho bữa cơm: Cơm ba bát-áo ba manh-đói không xanh-rét không chết). Sự giáo dục không không linh hoạt ấy khiến con người trở nên ích kỷ, rất ích kỷ.
Con đường quanh sân vận động Mỹ Đình rộng và xanh, khá yên bình. Và hy vọng tiếp tục gọi thế sau khi tôi bảo chả thấy thú vị gì cả không vì nó ghê tởm mà vì nó tầm thường và nhạt nhẽo. Liệu hắn có phải quỷ Satăng không? Một câu chuyện có thể quyết định sinh mạng con người ư? Nó là một cám dỗ, một thử thách mà lâu nay ta vẫn thèm muốn.
Nhưng không giệt được dốt (sự trì trệ của hiểu biết), không biến cái cảm xúc tức thời ấy thành ý thức rõ rệt thì chúng sẽ nhạt đi. Bạn sẽ phải dẻo dai, phải xoạc ra, phải dài chân ra mãi. (Và sau này, có lẽ còn bị nó ám ảnh vào một trong những bài thơ đầu tiền về một đứa trẻ khác).
Ông anh bảo chắc là một loại gạch chịu lửa. Cháu bảo: Cháu chỉ so sánh chuyện râu thôi cơ mà. Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị.
Không hy vọng những ký ức không bị xáo trộn hoặc nhầm lẫn. Tôi cũng không phản đối đâu. Khi ghi bàn, anh vừa chạy với sự quên lãng tất cả để hòa trọn vào sung sướng vừa muốn chia sẻ niềm vui với vợ con vừa thoảng lo giữ sức cho bàn thắng tiếp theo.
Và họ cũng sẽ khổ lây. Hơi lo cho bác vì ca này khá nặng. Và thế là những dòng nghĩ ngấm vào tiềm thức ngày một nhiều lúc nào không hay.
Sự cam chịu ấy khiến người ta đi đến những áp đặt khác hoặc sự phá phách nhân cách. Có thể bác sẽ không biết cho tới khi đọc những dòng này. Cảm giác sợ hãi, đau đớn hay tuyệt vọng tột cùng cũng là một khoái cảm.
Êm dịu và hoang vắng. Còn nữa, chị út có cô bạn thân đôi lúc đến nhà. Lần sau thì có lẽ họ không tha vì nói đúng quá, chả chừa ai ra.