Tôi gọi chúng là những cụm từ bịa đặt. Hãy thử và xem câu sẽ như thế nào. Tất cả các bạn gái ở trường đều chơi trò này hả cháu?
Thậm chí tốt hơn, anh có thể gửi cho tôi một thư riêng kèm theo: Leil, thỉnh thoảng anh gửi đi những câu chuyện mà anh thấy hài hước. Sau đó hãy nhìn như có vẻ mong đợi một cái gì đó nhưng không được hỏi lại tên họ lần nữa. Nếu bạn vô tình làm ai tự ái, lòng tự trọng của họ bị chảy máu bên trong sẽ nói với chủ của nó, Hãy tránh xa cô ấy/anh ấy.
MẸO NHỎ #23 Hãy mở đầu khác nhau khi đưa ra cùng một quan điểm Bạn đã từng nghe mọi người nói, Tôi đã chứng kiến sự việc tận mắt ư? phán đoán cảm xúc cho biết, Không. Tôi gọi cho anh ấy khi tôi đang đi trên đường đi và rất thích lời chào của anh ta, Chào Leil! Thật tuyệt khi được nghe giọng của bạn.
Lúc này bạn đang trên con đường tiến gần đến tình bạn. Phần lớn chúng ta đã có lần bị ôm hôn bởi những người chúng ta ghê tởm và việc ôm hôn lại chẳng xảy ra với người ta yêu quý. Cô ấy thực sự là một người bạn tốt.
Vì vậy, anh tiếp tục đập vào chai nước xô-đa trên bàn giống như một cái búa. Điều này sẽ tạo cho bạn ấn tượng khó quên và ít nhất làm cho cả hai đều cảm thấy vui vẻ. Những người nhạy cảm với cảm xúc của bạn sẽ chuyển đến ngồi gần bạn để xóa đi khoảng cách giữa bạn và họ.
Nó giúp bạn có được quan điểm tốt hơn khi đánh giá về những điều đó. Anh nghĩ là nên đi sớm đề phòng tắc đường, hóa ra đường xá quang quẻ quá. Tôi phải thừa nhận, hành động đó nhìn ấn tượng hơn là gật đầu thông thường.
Khi nói chuyện với những người ngoài bảy mươi tuổi, hãy mời họ ngồi ở ghế cao hơn có lưng tựa thẳng và đặt chiếc ghế đó ở nơi mà họ có thể nhìn thấy môi của bạn trong trường hợp thính giác họ có vấn đề. Bạn đã bao giờ có ý định bắn một người đại diện dịch vụ khách hàng để trả thù? Tôi đã từng có ý định như vậy. Nếu các đối tác không nhận biết được cảm xúc của nhau, khoảnh khắc yêu đương của họ có thể biến thành sự thù địch ngầm.
Anh cũng không phải là người có học thức cao nhất. Tôi đã từng làm việc với một sếp rất ghê gớm, một kẻ hách dịch có học thức, người đang phát điên vì con mèo của mình. Thật vinh dự khi được gặp anh cũng được coi là một câu đầy đủ, mặc dù Emily Post sẽ can thiệp một cách có văn hóa vào từ vinh dự.
Tôi cứ đi lại từ giường đến chiếc máy tính và càu nhàu về công việc mới của tôi. Tôi vẫn kính trọng Arnold, nhưng không còn nhiều như trước nữa. Bạn và một vị giáo sư tâm thần học bước vào phòng thí nghiệm và nhìn thấy hai người đàn ông khỏa thân đang ngồi trên chiếc ghế tựa, không một mảnh vải che thân, gương mặt họ mỉm cười ngượng ngùng.
Giả sử bạn lẻn vào văn phòng với nụ cười giống như một quả chuối to đang gang mồm bạn từ tai này đến tai kia và nói, CẢM ƠN ĐÃ DÀNH THỜI GIAN CHO CHÚNG TÔI, THƯA KHÁCH HÀNG ĐẦY TIỀM NĂNG! Cô ấy sẽ nghĩ gì nhỉ? Nhưng chẳng có điều gì gợi ý để tôi có thể nhận ra sự ngu dốt đầy nhục nhã của tôi. Cuối cùng, họ hỏi, Các em hãy nói chính xác cảm giác của các em như thế nào nếu các em đỗ? Và nếu các em trượt? Rất ít sinh viên có thể phán đoán chính xác phản ứng cảm xúc của họ sẽ như thế nào.