Do chúng tôi dạy cùng một bộ môn và cùng một nhóm chuyên môn nên chúng tôi gặp nhau hàng ngày. Lòng tự trọng đích thực là một kết quả - kết quả tự nhiên của bốn thái độ sau đây: Nó thúc đẩy chúng ta phải nhìn vào điều chúng ta đang làm và cho chúng ta cơ hội để thử nghiệm theo một hướng mới.
Thực ra chúng ta đang nói là: Anh không được tán thành bởi vì anh không giống tôi. Không trung thực sẽ làm suy yếu hệ thần kinh của chúng ta trong khi trung thực lại làm tăng được sức mạnh của chúng. Từ trung học đến cao đẳng, tôi tập để phát triển thể chất cùng các kỹ năng cần thiết, và chơi bóng rổ mỗi khi có dịp.
Chúng ta hoàn thành được những việc lớn bằng cách làm những điều nhỏ bé ngày này qua ngày khác. Tôi gọi tất cả những hành động trên là hình dung sự việc trong trí não. Thậm chí tôi cũng không biết gọi tên nó là gì, chỉ biết tạm gọi là luôn bào chữa cho những việc làm không được.
Nó thúc đẩy chúng ta phải nhìn vào điều chúng ta đang làm và cho chúng ta cơ hội để thử nghiệm theo một hướng mới. Có một lý do khác nữa xem ra còn căn bản và quan trọng hơn nhiều. Ông tập trung rèn luyện mỗi đức tính trong một tuần.
Hầu hết mọi người đều có thể thực hiện ba bước quan trọng nhất là tạo động lực, thiết lập mục tiêu, và làm việc chăm chỉ để đạt đến thành công. Ông nói: Chúng ta có thể từ bỏ tự do và phẩm cách của mình để mặc cho hoàn cảnh nhào nặn, ép buộc chúng ta hoặc chúng ta sẽ vượt lên trên hoàn cảnh bằng chính thái độ của mình. Đôi khi chúng ta cũng rất cần được nghe những lời khen ngợi, sự tán thưởng… Chúng ta cũng cần đến những cái ôm hôn thân thiết nữa.
Nhưng đó không phải là động lực; đó chỉ là sự kích thích nhất thời. Có một câu thành ngữ Thụy Điển nói rằng Chúng ta bị già đi quá nhanh, trong khi sự trải nghiệm lại đến với chúng ta quá chậm. Vì vậy, quan trọng là nhận biết được giờ sinh học của bạn khi nào bạn có thể hoạt động tốt nhất.
Và họ biết rằng thành công hiếm khi đến trong lần thử nghiệm đầu tiên. Sự trung thực là nền tảng cơ bản giữ cho những mối quan hệ được bền vững. Vậy có phải là họ thực sự chẳng vui gì với cuộc sống chung quanh hay đó chỉ là do thói quen mà thôi?
Trong tác phẩm nổi tiếng Giã từ vũ khí, khi nói về đại chiến thế giới lần thứ 1, Ernest Hemingway đã viết: Thế giới làm tan nát mọi người và nhiều người trở nên mạnh mẽ tại chính nơi bị đổ nát đó. Khi được hỏi rằng, bằng cách nào có thể tiếp tục thí nghiệm sau ngàn lần thất bại, ông trả lời ông không coi đó là thất bại, mỗi lần thử nghiệm đối với ông là mỗi lần ông tiến tới gần thành công hơn. Hãy biết vui sống bằng cách cho đi và nhặt nhạnh về thật nhiều tiếng cười.
Hãy nhớ rằng trí óc ta luôn hướng đến điều cụ thể. Và từ đó, cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi. Hầu hết mọi người đều có thể thực hiện ba bước quan trọng nhất là tạo động lực, thiết lập mục tiêu, và làm việc chăm chỉ để đạt đến thành công.
Tôi còn nhớ như in những bài giảng của thầy về tổng thống Lincoln. Tôi nhận được cái nhìn bối rối và câu hỏi tiếp theo là: Tại sao đó không phải là một mục tiêu? Có rất nhiều người đinh ninh rằng hiện tại của mình đã được số mệnh định sẵn, nhưng thực ra không phải như vậy.