Tôi sẽ không làm ồn đâu. Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi. Đã lâu lắm rồi ông không biết thế nào là mùi vị của niềm vui, thành công hay hạnh phúc.
- Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa. - Xin ngài đừng tức giận! Có phải là ngài nói rằng chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này phải không ạ? Vào buổi sáng thứ sáu, Nott vẫn buồn bã lang thang trong khu rừng già.
Cuối cùng thì mọi việc đã ăn khớp vào nhau. Nghe xong câu chuyện, Jim xúc động cởi đôi giày cũ ra để đôi chân trần của mình trên bài cỏ mọc đầy những cây bốn lá xanh rì một cách thoải mái. Nott phóng ngựa như điên suốt đêm thứ bảy về hướng khu rừng hoàng gia để kịp nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ trước Merlin.
Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị. Họ biết rằng cứ mỗi năm một lần, vào mùa này, những cơn mưa hạt giống cây vô dụng và đáng ghét này lại trút xuống người họ. chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ?
- Thế thì trong trường hợp này - chàng mừng rỡ đề nghị - tôi có thể giúp bà và bà có thể giúp tôi. - Hỡi thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn, Người ở đâu? Con muốn được cảm ơn Người. Hãy nói cho ta nó sẽ mọc ở đâu.
Ông nghiêng người ra phía trước nhổ lên một đám cỏ dưới đất. Chàng biết rằng Merlin không bao giờ lừa gạt ai cả. - Con không cần phải cảm ơn ta.
May mắn sẽ luôn đến khi ta biết giữ vững niềm tin vào mục tiêu, sứ mạng và mục đích của mình. Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc vào ngày mai. trong tất cả mọi thứ trên đời.
Ngươi không biết là chỉ khi ngươi thực hiện những điều mới mẻ thì ngươi mới có thể đạt được những kết quả mới hay sao? Nếu đất ở đây không được thay đổi thì mọi thứ vẫn sẽ như cũ và sẽ không bao giờ có cây bốn lá nào mọc lên ở đây cả. Anh ta không muốn làm bất cứ việc gì nữa. Trong bốn năm gần đây, cuộc sống của tôi khốn khổ hơn bao giờ hết và hy vọng duy nhất của tôi là tìm lại được người bạn thân duy nhất mà tôi có: đó chính là cậu đấy.
Mặt trời đã lên đỉnh đầu rọi thẳng xuống khu đất. Còn Max thì vẫn im lặng. Chàng tự hỏi không biết nên gặp ai đây.
Một thoáng suy nghĩ. Sid vô cùng vui mừng. Ta chắc là ông biết mà.