Thiết nghĩ trong những tình huống như thế này, bạn hãy lắng nghe chính bản năng của mình. Nhưng nếu bạn hỏi ai đó một cách ngắn gọn và đơn giản là Có hay không? như vậy thì, rất có thể câu trả lời mà bạn nhận được cũng đơn giản và ngắn gọn là Không hay Có. Hãy bày tỏ sự quan tâm của bạn và bạn sẽ thấy được sự quan tâm nơi người khác.
Không ai đến đưa tang Bob Woolf để nghe Larry King nói! Chúng tôi, tất cả chúng tôi, đến đó vì Bob và vì còn nợ anh ấy một lời chào tạm biệt. Hãy nói về kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm của bạn. Có thể vì họ không muốn vội vàng bị trói buộc với một điều gì đó.
Lúc đó, tôi là người duy nhất đang có mặt trong đài. Hãy nói đơn giản là: Nói chuyện với anh thì thích thật! như thế cũng đủ lịch sự và làm cho người đối thoại với bạn cảm thấy vui. Khi tôi còn ở lứa tuổi đôi mươi, những người nổi tiếng thời đó là Frank Sinatra, Glenn Miller, Joe DiMaggio, hay như Franklin Roosevelt.
Nào là xem sách tham khảo về lĩnh vực này, hay xem các cuộc đối thoại trên băng hình… Ngoài ra còn nhiều cách thú vị khác nữa. Sau đó tôi hỏi anh ta thêm một loạt câu hỏi nữa, nhưng tình hình vẫn không khả quan hơn tí nào. Trước một đại lễ như vậy, các nhà tổ chức đã đặt cùng lúc hai sân khấu, đẩy chúng lại kề nhau nhưng vẫn còn dư ra một khoảng nhỏ.
Hỡi những người Mỹ anh em của tôi, đừng hỏi Tổ quốc có thể làm gì cho bạn mà hãy hỏi rằng bạn có thể làm gì cho Tổ quốc. Hãy tập cho đôi mắt của bạn biết nói! đó là phương pháp mà tôi luôn tâm niệm để thành công. TRÒ CHUYỆN TRÊN TRUYỀN HÌNH VÀ TRÊN LÀN SÓNG PHÁT THANH
Và thế là Jack chạy như bay đến từng góc phố, gõ cửa hết nhà này đến nhà khác để chào mời. Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có. Nên nói những gì? Hãy kể về những kỷ niệm, những ký ức còn đọng lại về người quá cố.
Nếu như bạn cố gắng phát triển khả năng ăn nói của mình thì bạn sẽ là một người thành công. Tóm lại, ý của tôi là chúng ta chỉ nên châm ngòi cho một câu chuyện hấp dẫn chứ đừng dại dột châm ngòi cho một quả bom xung đột! Percy làm điều này dễ dàng vì đây chính là phong cách của ông.
Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có. Mỗi khi Williams có mặt là phòng xử án sôi động và nóng hẳn lên. Những bộ óc khôi hài sẽ đem đến những tiếng cười.
Chỉ riêng Pacino là nhún vai: Tôi là một người New York, tôi tưởng đó là một quả bom ấy chứ!. Chà, việc mô tả phong cách của mình thì khó hơn nhiều so với mô tả phong cách người khác. Là một người có thể đọc diễn văn thao thao bất tuyệt dù có chuẩn bị trước hay không.
Trong xã hội có vô vàn những tình huống giao tiếp. Họ chỉ cần tôi có mặt ở đó là đủ. Tính hài hước luôn được hoan nghênh trong các cuộc trò chuyện.