Đáng nhẽ phải là thiên tài ở khía cạnh sở trường của riêng mình cả rồi, để cho nhau hạnh phúc và vươn đến những tầm cao hơn thế. Bác không rõ cháu đi đâu. Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt.
Cách đây chừng một tháng, bạn và bác gái cứ đến khoảng mười giờ, sau khi đóng cửa hàng, lại đi bách bộ. Nhưng không hướng tới nó thì tôi lại thấy mình hèn hạ. Hoá ra là chị út phải vào viện mổ ruột thừa.
Tôi dựng chân chống xe ngồi đợi cô tôi vào chợ mua hàng mã về đốt giải hạn cho chị con bác tôi. Cháu bác bảo: Thế thì để bác trai hút thì cháu được bỏ học í gì ạ. Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi.
Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì. Trong khi sự phát triển tự nhiên của tôi lại vượt qua những khoảng an toàn tạm thời và dễ đổ vỡ họ tạo ra. Quả thất vọng khi xung quanh thường coi truyện là một thứ xa xỉ.
Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu. Lại còn nhiều chuyện đầy gian nan khác. Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu.
Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời. Như lòng biết ơn sự giáo dục đem lại cho họ quyền tự giáo dục. Bác hát đến lần thứ tư hay thứ năm gì đó thì bạn dặt dẹo dậy đi vào nhà vệ sinh.
Nơi mà thường xuất hiện những cái mồm của các nhân vật trong phim hình sự đang chiếu. Hơn nữa, còn một hoặc nhiều lí do khác, ngoài việc ngại đến nơi mới mà dường đã cũ trong tiềm thức. Biết đâu anh kịp bám rễ trong lòng độc giả trước khi bị phi độc giả nhổ cỏ dễ dàng lúc chẳng ai biết anh là ai mà đã dám khoe tài.
Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi. Còn anh thì vẫn phải sống. Tôi đi bộ cũng được.
Này, mày bóc cho chú bao thuốc. Không ngủ cũng phải nằm. Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn.
Đó là những kẻ có bộ óc lãnh đạo siêu việt. Người đời có kẻ ngấm ngầm bảo bác ranh ma, xảo quyệt. Không để ý đến thì nó cũng trở nên vô nghĩa.