Cháu đừng nghĩ là cháu quan trọng. Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời. Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế.
Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút. Cháu mai sau là chúa sợ vợ. Nhẹ như thể bên trong đã mục ruỗng, cạn kiệt cả.
Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy. Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất. Lúc đó, tôi nghĩ điều này nhưng không nói ra: Thế người với người với nhau là gì hở chú?.
Bởi họ đã thấy, chưa hết nhưng đã đủ thứ đồi bại của đời sống. Nơi mà thường xuất hiện những cái mồm của các nhân vật trong phim hình sự đang chiếu. Ăn một chút gì đó nạp năng lượng hay cứ lang thang trong mệt lả.
Bỗng chị bị tuột mất dép. Tay tiếp tục thả giấy vào. Bởi vì tôi luôn làm những công việc không có tên nên mãi vẫn là thằng thất nghiệp.
Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm. Tôi đỗ đại học, không tính điểm cộng do bác chuyển hộ khẩu cho từ Hà Nội về khu vực ưu tiên thì thừa ra năm điểm rưỡi. Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp…
Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có). Bụi làm xỉn đi con đường nhựa xanh mới coóng. Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết.
Ông hãy trả lời có hay không. Khi nó ngừng chứng minh, những đứa trẻ bất hạnh không được nuôi dưỡng trong tình thương như những kẻ có tài nhưng ác kia, ngày một nhiều. Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin.
Với không ít uẩn khúc của chung một thế hệ. Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai. Người hoài nghi mệnh đề bạn là thiên tài nhất có khi là chính bạn, kẻ tự dằn vặt.
Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng. Vả lại, giấc ngủ của mọi người vốn đều đã chập chờn. Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau.