Vương Trác hỏi: "Có đến được 100 không?" ông mù nói: “ít ra phải đến 130, 140 tuổi" Vương Trác rất vui sướng hỏi tiếp: "Sống như vậy Tôi đang bực tức không kịp suy nghĩ, bèn nói: "Thôi, thôi! Tôi thấy anh chạy qua mặt tôi. Bà này phấn chấn lên, tính ra rẻ được 2 đồng mà như vậy tổn thất ở chỗ kia thì được bù đắp ở chỗ này bèn mua một chiếc chiếu nữa, dù sao trong nhà vẫn còn cần.
Miệng nói thế mà lòng nghĩ rằng: "Hỏng quá, lại gặp hắn, mau mau chuồn thẳng". - Phùng má, trợn mắt, đập bàn, dí mũi khiến cho người ta nổi giận. Khi yến tiệc kết thúc, Napoleon lịch sự tặng cho Luisa một đoá hoa hồng.
Có người được người ta nhờ vả thì tâm lý xuất hiện cảm giác ưu việt hơn người, có khi lại còn trách người nhờ vả quá e dè. Có người cho là hoang đường nhưng thực tế có thầy giáo nam không chịu được nỗi khó chịu đó bèn từ chức. Vợ chồng trong cảnh chiến tranh lạnh, nếu một người ở nhà, một người ra ngoài thì tình hình còn dễ chịu.
Chủ hiệu bèn bảo: "ông yên tâm cửa hiệu tôi tuyệt đối không có rượu Mao Đài rởm". Có một câu chuyện rất có ý nghĩa. Người Trung Quốc gặp nhau trò chuyện rất văn vẻ, có dáng dấp ưu mỹ của văn bát cổ, không những có phong cách đẹp mà còn có kết cấu chặt chẽ, có thể chia làm 4 đoạn.
Chàng bèn liên tục gọi điện thoại cho nàng và cảnh báo nếu nàng không lộ diện thì chàng sẽ báo cho tất cả bạn bè của nàng là chàng đang theo đuổi nàng. Xung quanh bao nhiêu người hết lời ca tụng. Khi bắt đầu thì chàng trai còn tỏ vẻ đứng đắn chi bàn luận việc đi tàu vất vả mà một số vấn đề xã hội không hợp lý.
Đó là đâm một nhát vào chỗ đau nhất của Chu Du. Từ đó trong quân sự gọi Triệu Tử Long là Hổ uy tướng quân. Một lúc sau đám người trong thôn đuổi đến, người đi đầu hỏi thánh nhân: "ông có thấy một thằng nhóc chạy qua đây hay không?” Nhiều năm nay thánh nhân thề chỉ nói sự thật cho nên ông đáp lại là ông có thấy.
Như thế mới đạt được mục đích. " (Đây là chơi chữ, Quan ngục nói Lỗ Ban là tên ông tổ thợ mộc. Bởi vì cái không có được là cái tốt nhất, cho nên anh không nên dễ dàng để cho người ta có được, phải để cho người ta thèm khát.
Thiếp Vàng tô son thì ai ai cũng thích, còn điều xấu hổ thì không ai muốn người khác lôi ra. Thời kỳ Võ Tắc Thiên, nhà Đường nghiêm cấm bắt giết động vật, ngay cả cá trong sông cũng được bảo hộ. Ông ta sợ trong túi của người Mỹ có vũ khí, khách qua đường rất căng thẳng.
Nếu khi ta giúp đỡ người khác mà miễn cưỡng, trong lòng nghĩ rằng đây là vì người mà phải làm. Thượng cấp từ trên nhìn xuống. Hàn Tín bị giết, Minh Thái Tổ thiêu Khánh Công Lâu đều là như thế.
Nói tóm lại, chiều quan trăm phần trăm ngầm nắm chuôi quan lớn. Biểu hiện mơ hồ có hai Song phải phân biệt tính chất công kích của đối phương.