Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác. Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn. Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.
Nên quả thực thế giới của bạn có nhiều cái ngu và đầy bệnh. - Mi chỉ lí do lí trấu, mi viết tỉnh như sáo thế này sao bảo bệnh, không phù hợp thì cũng phải cố lấy cái bằng mà thăng tiến chứ. Lại phải chơi với cái thứ dư luận cục mịch và ù ì.
Và bạn cảm thấy, nằm ngủ tiếp tiếp có vẻ tốt hơn cho bạn. Ở nhà bác, chị cả khá chiều chuộng, anh họ đá cùng đội bóng, chị út hay gọi thân mật là thằng lợn này nên tôi nhiều khi thấy ấm cúng và thoải mái. Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm.
Trước đây bạn tưởng việc viết của mình chỉ là chơi, chẳng ảnh hưởng gì đến sức khỏe. Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường. Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra.
May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu. Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh. Tại sao lại phải có cảm giác anh đang sến? Đôi lúc cũng cần thay đổi trạng thái như vậy giữa cuộc sống đầy cục cằn này.
Cũng là để thăm dò phản ứng. Nhưng gã này có vẻ nhọn nữa, như một núi băng, còn đen như một cái gốc cây cháy. Trong ba ngày đó, vợ ông sẽ được phục vụ như bà hoàng.
Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng. Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành. Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi.
Ba năm! Vậy mà anh không nhớ nổi cái số xe. Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi. Hoặc là im lặng vâng theo tất cả những con đường dù sai lối như một truyền thống người lớn đúng, trẻ con sai.
Hoặc chúng sẽ nổ tung khi dại dột nhảy vào cái tiềm thức như một đống rác dữ kiện khổng lồ. - Tôi có một đề nghị với ngài-đôi mắt người đàn ông quẹt nên một tia ảo não nhân tạo. Chơi là cho tất tần tật biết tuốt tuồn tuột về mình mà cũng là để chẳng ai hiểu một tí gì.
Reng! Reng! Reng! Cha bố cái chuông đồng hồ! Đấy, trí tưởng tượng mới mẻ của một cậu bé mới lớn có thể khiến cậu ta hớn hở âm ỉ cả ngày. Đến lúc này chúng ta sẽ đều hy vọng những người đó thiện. Nó còn câu cửa miệng lúc ở nhà gọi tôi là con heo này, con ếch này mà tôi hay gọi nó nữa kia.