Kinh thánh gọi người vợ là bạn đời của đàn ông. Được bạn lo cho mọi mặt, quý trọng như người ruột thịt, họ tìm cách chiếm người yêu của bạn họ để gọi là trả ơn. Nên giữ cửa lòng mình tân nghiêm.
Họ tìm đủ cách để cắt nghĩa tốt các khuyết điểm. Làm lớn nói cho đúng là bất đắc dĩ phải gồng gánh trách nhiệm vì công ích. Một cách không đáng trách, họ thường mang những tật xấu do hoàn cảnh tạo nên.
Thì họ cũng sắp gần các ảnh giai nhân vì cho là đồng loại. Trong một mục trước tôi nói bạn trai ưa lý sự không phải muốn chứng minh chân lý phổ đồng mà tại muốn cho ai nấy biết mình nói trúng. Bạn gái chỉ đứng góc cạnh tình cảm, xin bạn trai sự keo sơn thì phải ngã gục dưới lưỡi dao bội bạc của họ.
Tôi đã bàn vấn đề nầy trong Tâm lý bạn gái. Thì chính Tạo hóa đã sáng tạo từ hư vô nhân loại đó nhưng sau khi cho ra đời ông Adong và bà Evà. d) Nhắc Việc Vệ Sinh Là Thừa.
Có thứ hạng mất dạy đó. Luồng gió độc ấy đã làm bạn trai mất ý thức về giá trị nội tâm, giá trị siêu nhiên. Con trai nhút nhác vì tại còn gàn mà gàn nói đúng hơn là chưa thích nghi được với người, sự việc hoàn cảnh.
Về tiền bạc cha tỏ thái độ tinh thần nầy rõ rệt. Có bạn trai chủ trương người bạn trăm năm phải có nhan sắc Tây Thi. Chia động từ cho nhiều hơn động từ lãnh.
Lấy xương sườn của người nam thứ nhất là Adong để dựng nên người nữ thứ nhất là Evà. Người bạn gái muốn làm mích lòng bạn trai thì khi họ lầm lỗi cứ nói như tạt nước lạnh vào xương sống họ. Họ đ ào sâu tâm hồn, cân đo những thay đổi từng phút giây trong tâm địa.
Hồi trước trong thời thơ ấu họ hay nói, hay có thái độ khinh bỉ bạn gái là yếu đuối, có những lối chơi đàn bà. Người mà như cục bột, ai muốn nắn gì thì nắn, làm sao làm nên việc lớn. Căn dặn họ tránh sự quá lố nó làm hại cho thịt gân hơn là phát triển.
Đừng ai đòi ở họ địa vị xã hội hay chương trình của vị lai. Nhiều tâm hồn bi quan về cuộc đời bởi cảm thấy mình thân chẳng nên thân thời lỡ thời. Tại sao một bà mẹ khi nghe con hỏi tại đâu có nó, khi biết nó sớm muộn cũng tìm biết coi tại đâu có em nó và nó sẽ hỏi những người khả nghi dạy bậy cho nó mà không khôn ngoan cắt nghĩa cho nó những đại cương của huyền nhiệm sự sống.
Có kẻ mai một uổng đời. Nhưng 13, 14 tuổi trở đi, họ có lương tâm tế nhị. Các cực khổ nhỏ mọn mà họ chịu bây giờ gợi lại cho họ những hy sinh, nhất là hy sinh thầm kín của người bạn trăm năm: