Tôi đánh giá Robert là một trong những vị khách vui nhất. Lúc này tôi mới nghĩ trong đầu là nên nói cái gì tiếp theo. Colonel cho tôi làm việc trở lại nhưng tôi phải trả tiền những tấm kính vỡ.
Có gái hỏi chuyện trước cũng vô cùng bình thường. Một trong những bài nói dài nhất lịch sử nước Mỹ, là bài nói đầu tiên trước công chúng của cựu tổng thống William Henry Harrison. NHỮNG KHÁCH MỜI THÚ VỊ NHẤT VÀ CHÁN NHẤT CỦA TÔI, VÀ LÝ DO VÌ SAO
Nó phóng vù vù như vũ bão trước sự sững sờ của mọi người và về đích trước tiên. Tôi không thích khách mời trịnh trọng đứng trước máy quay như là một ủy viên công tố, hoặc nói chuyện một cách cứng nhắc, hay chỉ thích bàn luận những chuyện lớn lao. Cô ấy cần phân tích, nhận xét, phản hồi lại ý kiến của họ một cách sâu sắc và khoa học.
Họ được gọi là người hay động lòng trắc ẩn (the commiserators). Shirley Povich nhà báo được giải thưởng Washington Post, cha đẻ của chương trình truyền hình Maury Povich đã nghiệm ra điều này. Đi đâu anh ấy cũng hay muốn chụp chọt một cái gì đó.
Chúng làm đắm tàu thuyền của ta. Vài ngày sau, tôi nhận được tin là nhiều người trong câu lạc bộ thích bài nói của tôi. Trong ngành công nghiệp địa ốc, người ta thường nói ba từ quan trọng nhất là: Vị trí, vị trí và vị trí.
Thứ lỗi cho mình nhé, mình đến đằng kia chào ông sếp một tiếng. Ngay cả khi làm việc, tôi cũng không muốn nghĩ rằng mình đang mang áp lực công việc. Cuối cùng, có thể khẳng định dạng câu hỏi giả định này có rất nhiều tác dụng.
Thậm chí điều này rất tệ hại khi người khác trông bạn thật buồn cười và lố lăng. Tôi nghĩ câu tục ngữ này sẽ truyền sức mạnh cho bạn. Một cách gần gũi và chân thành, tôi đặt câu hỏi về họ, lắng nghe những suy nghĩ và tâm tư của họ.
Thế là Rầm!, Benny sụp bẫy ngay tức khắc. Có thể anh chàng đã căng thẳng về buổi trò chuyện này nên uống vài ly rượu lấy nhuệ khí đây mà. Anh ta nhào đến cái micro: Thưa quý vị, trước khi quý vị ra về… Xin một tràng vỗ tay cho… anh bạn tốt của tôi: Larry King!
Nếu như Edward và Percy thu hút bằng phong cách khá tình cảm, Kunstler thu hút bởi sự mãnh liệt thì Nizer lại thuyết phục bạn ở sự chính xác và logic. Bạn còn nhớ những lời nói đầu tiên của tôi trên radio không? Những lời chân thật cởi mở ấy giúp tôi vượt qua Nỗi sợ cái micro một cách dễ dàng. Nếu được mời phát biểu, trước khi nói phải biết chắc rằng bạn có những điều gì cụ thể để nói hay không.
Họ hay nhìn những việc khó khăn nghiêm trọng một cách nhẹ nhàng hơn. Chắc do để quên một cái gì đó… Trời xui đất khiến thế nào mà nó lại chọn ngay ngày đó, lúc đó để về. Tại sao bạn không tập hỏi một cách văn vẻ và sâu sắc hơn? Cuộc trò chuyện của bạn có thể sẽ thú vị hơn nhiều đấy.