Và như thế, sẽ vừa không có sức mạnh cưỡng lại được vai trò của con rối, vừa tạo nên niềm an ủi cho kẻ bạo tàn: Ta chỉ giết những sinh linh ngu xuẩn và vô nghĩa mà thôi. Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ. Mà càng không được hiểu, cái đầu càng cứng, càng bất cần.
Cái đuôi nó rơi xuống màn hình. Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện. Không gì tự nhiên sinh ra.
Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi. Tôi tin cuộc sống với tiến độ phát triển sẽ khiến nó mở mang hơn. Nên bạn đừng ban phát lòng xót thương bừa bãi.
Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này. Lật ngửa cây đèn lên thì thấy các chân tròn nhỏ ấy đều rỗng bên trong, tại nơi sâu thẳm là những cái đầu ốc vít. Nhưng trong đời sống thì tôi dễ phức tạp hoá vấn đề.
Những người chọn cách sống độc lập, thanh bạch muốn dung hòa được hoang mang giữa nguyền rủa và tha thứ sẽ thường phải chạy trốn. Làm gì có lí do gì mà khóc. Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình.
Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương. Nhưng tao, à tớ, à không, tao cũng đang chơi. Nhưng chuyện sẽ hay đấy, đâu chỉ có dở òm như đoạn vớ vẩn này.
Những bản sao của sự quỷ quyệt và tàn độc. Thì anh sẽ chìa hẳn tờ giấy ghi sẵn mẩu đối thoại ấy cho em xem. Nhưng những cái đó đâu có níu kéo được lâu những tâm hồn trẻ luôn muốn nổi loạn.
Trong xã hội này, khi nhiều mộng ước đã tắt, những người nhạy cảm khó sống. Rồi hỏi tắt chế độ sục ở đâu. Điều khiển người già bằng những nơi an dưỡng nhàn nhã.
Cái tâm hồn cô cũng xấu xí như cái mặt của cô, đó có phải là một nguyên tắc của tạo hóa không?. Tôi nép sát vào vỉa hè và chẳng làm cản trở, vướng víu ai. Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.
Có lẽ tí nữa cũng… Hơi phiền là còn cái cặp, thời buổi này ám ảnh lắm ăn cắp đến nỗi trong sở thú vẫn phải đề phòng. Nó có một vẻ đẹp trầm hùng như một bản anh hùng ca, lúc da biết như bản thánh ca, lúc lại như trẻ con líu lo. Và vì thế lại càng khó điều tiết sinh hoạt của mình.