Tuy nhiên, chính những nguyên tắc ứng xử nghề nghiệp mới là chuyện trường tồn hay không. Tom với tướng tá của một cựu phi công trông cũng đường vệ và lịch lãm như cha của mình. Từ thôn quê lên thành phố tìm vận may, ông đã chỉ ra cách thức để tập đoàn kỳ dị (CTR) được tôi
1917, người được Watson tuyển là James Bryce. IBM đứng bên bờ vực phá sản. Tình cảm cá nhân ông giống
Các sách giáo khoa sơ cấp nhất giải thích rằng, nước Mỹ đã tận dụng cơ hội nằm ngoài khu vực chiến tranh thế giới lần hai. Người ta đã thấy ra tính cách trọng cái đẹp của ông. Kết quả logic là càng có nhiều đơn hàng, số nợ sẽ càng lớn lên.
Khi Tom không chịu xưng hô thưa ông thưa bà như văn hóa mà Watson đã dày công xây dựng, Watson đã từng gào lên trong cuộc họp: Câm cái mồm anh lại Maney đã tìm thấy một chi tiết như vậy. Watson còn chu du đến 11 nước châu Âu để công bố sứ mạng: Và dấu ấn này còn lưu lại trong cách thức Lou Gerstner cứu thoát IBM sau này.
Mỗi bàn có hai học sinh. Người lao động tự hào kết nối với những nhân vật huyền thoại này. Vì sao Gerstner lại đặt tầm nhìn vào mức ưu tiên hạng bét điều mà theo lẽ thông thường người ta sẽ đặt ưu tiên hàng đầu? Đơn giản là ông làm khác.
Thời của Watson, ngay ngày đầu tiên nhận chức CEO, Watson đã kích thích 400 nhân viên của mình bằng tầm nhìn doanh nghiệp vinh quang. Nhưng người ta vẫn nhìn thấy ở ông đôi mắt sâu thiện cảm xen lẫn tia nhìn quen khuất phục người khác. Từ ngày Watson nhậm chức, CTR luôn biết tạo không khí như vậy và luôn phải sạch sẽ, ngăn nắp như mệnh lệnh của CEO mới.
Bị ăn chặn, bị đuổi việc. Nhưng cũng chính tạp chí uy tín này phải nhận rằng IBM đã nhanh chóng sản xuất máy tính của chính công ty và tiếp thị bằng lực lượng dịch vụ và bán hàng thiện chiến, nhiệt tình. Với mục tiêu đó, Watson đã mời những nhân vật danh tiếng nhất của khoa học đến đây để làm nền cho cỗ máy tính mới.
Và cho đến nay, IBM vẫn là kỷ lục gia thế giới về số lượng bằng sáng chế. Đó là buổi lễ khánh thành Trường Huấn luyện (schoolhouse) của công ty IBM. Stanford viết ở mục Our Views thế nên nó có giá trị chính thức về tầm nhìn của tập đoàn chúng tôi.
Để làm được như thế, Watson muốn biến CTR thành một công ty lớn và được tôn trọng, gắn liền với những giá trị đạo đức cao quý của giáo lý Orthodox. Việc mất một nửa thị trường này đánh một đòn đau vào niềm tự hào số một của IBM, đó chính là khả năng Phụ tá điều hành của Watson, Sam Hastings, viết ngay cho nhà lãnh đạo của mình: Tôi sướng phát điên lên khi tờ Chicago American nói rằng, một công dân Mỹ đích thực đã gởi trả huân chương hòa bình cho Hitle.
Khi chịu học hỏi không ngừng thì người ta khó mà kiêu ngạo. Bị ăn chặn, bị đuổi việc. Khi tôi thuê một anh bán hàng trẻ tuổi thì tôi cần phải nói với anh ta rằng anh ta không được uống rượu trong giờ làm việc.