Nên bất cứ kẻ nào có ý định ngăn chặn mục tiêu tối thượng và cao cả đó của tôi là đi ngược lại lợi ích chung của nhân loại. Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn. Hầu hết thì bạn chơi game, chơi thể thao hoặc viết.
Để ngòi bút của anh bớt đớn đau. Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia. Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không.
Đó là yêu cầu phải có can đảm thay đổi để phù hợp với tinh thần thời đại. Nhưng họ không cũ lắm. Đã đi một số cây số.
Lúc đó tôi không có nhà. Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?. Không thanh minh rằng việc bạn làm dường như đơn độc nhưng bên cạnh tiếng nói của riêng mình, bạn muốn đại diện cho tiếng nói khó định hình trong lòng họ.
Mày hóa thành mồ hôi, thành máu để rịn ra? Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét. Trong khi đời đời thay đổi từng giây từng giờ.
Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ. Biết rõ bạn là cái gì để làm gì. Bỗng chị bị tuột mất dép.
Bác gái nằm giường đối diện cũng dậy. Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình. Nhưng còn chỗ nào không đau nữa đâu.
Cuối cùng thì sự việc cũng ổn thỏa, cô tôi gọi điện, bác tôi đến, khéo léo nói về những mối quan hệ. Bạn nhận ra viết những gì cho bình dân, để cụ thể và hấp dẫn (cả những người có nhận thức cao) còn khó hơn cái khác nhiều. Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt.
Dù sao, với những tâm hồn, chưa chết đã là một cái may. Bạn cần làm việc, cần vận động. Anh chàng bên cạnh khá hiểu biết về bóng đá, cũng không nói nhiều, một người tương đối dễ chịu.
Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi. Bạn chưa có cơ hội đọc những tác phẩm của Freud nhưng nghĩ ông ta tin vào sự lí giải được các giấc mơ cũng đúng. Ai dẫn đi đâu thì tôi đi…