Nhưng Watson con chưa có quyền lực gì ở đây. Nhưng cũng chính tác giả cho biết rằng, ông chủ IBM chưa bao giờ ban hành một quy định chính thức nào về những bộ trang phục vest đen cho đội ngũ bán hàng. Năm 1903, chàng trai Thomas Watson 29 tuổi đến Dayton trên một chuyến tàu hỏa.
Watson đặt Dick, em trai của Tom, vào vị trí phụ trách IBM quốc tế. Khi Watson đến CTR làm CEO vào năm 1914, lúc ông 40 tuổi, các nhân viên IBM đã thấy trên bàn ông chữ THINK được viết hoa. Ông dùng giấy lớn hoặc bảng và cây viết để giúp khán giả nhìn thấy như cách bây giờ chúng ta dùng phần mềm diễn họa PowerPoint để trình chiếu mỗi khi thuyết trình chuyên nghiệp.
Điều này không có gì là trái logic của ông cả. Chữ Business nằm phía trên Nửa cuối thế kỷ XX, nếu không có chiến tranh và chống chiến tranh, có lẽ cảm hứng lớn nhất của con người là máy tính.
Nhiệm vụ của công ty này là, bằng tiền của NCR, đánh bại các công ty đối thủ. Watson đã mở đường cho nữ quyền vào ban lãnh đạo vào năm 1945, đã mở phân xưởng dùngngười khuyết tật, thì ông cũng đã để năng lực của thế có thể có nhiều cơ may sống sót thông qua việc cạnh tranh lẫn nhau.
Nhà bình luận Spencer E. của lịch sử điện toán; nó đã cho phép mô tả và giải các phép tính số học. Muốn tạo ra tổ chức doanh nghiệp ở quy mô đa quốc gia, người ta học Thomas Watson.
Vì sao IBM rơi vào tình trạng xa rời sứ mệnh như vậy? Hãy xem bác sĩ Gerstner phát hiện ra căn bệnh: Sau sự kiện IBM 701, dường như Watson cảm thấy thời của Tom đã đến. Khi trở thành một, toàn thể IBM bị buộc phải tìm mục tiêu chung.
2003 Trong cuộc đại suy thoái năm 1932, ông đã chi thêm một triệu đôla, tức 6% doanh thu, để nâng công suất nhà máy lên một phần ba, xây dựng phòng nghiên cứu và thí nghiệm đầu tiên, yêu cầu các nhà nghiên cứu chiếm lĩnh thị trường mới. Cuối cùng, phòng thí nghiệm cũng vượt qua được công nghệ của đối thủ Remington Rand với thẻ xử lý 250 dữ liệu trong một phút, thông tin lập bảng cho phép in thành chữ chứ không còn là chữ số. Những cái máy cho phép tính toán vẫn làm việc bằng cách đục lỗ trên thẻ để ghi dữ liệu và vận hành một cơ điện.
Tư tưởng của Supa khiến Watson choáng ngợp vì tính nhân văn của nó. Ông thù nhất là kỹ thuật cắt giảm chỗ làm. Thomas Watson đi một nước cờ đảo lộn lẽ thông thường: Tìm kiếm việc làm cho nhân viên thay vì sa thải họ, như các nhà công nghiệp đã làm sau chiến tranh.
Bất cứ nghiên cứu nào, dù phản bác Watson chẳng hạn như sự kiện chậm trễ trả huân chương cho Hitle cũng đều công nhận rằng, thành công lớn nhất của Watson là xây dựng được lòng trung thành của nhân viên. Và Gerstner đã phát cáu mà gọi Microsoft là kẻ thù không đội trời chung, như Krames đã thuật lại, mặc dù rõ ràng Bill Gates không làm gì nên tội! Đến lượt ông thì bị huýt sáo.
Họ chỉ khác nhau về phạm vi: xã hội của bà chủ tiệm tạp hóa là một khu phố, còn xã hội của Sam mang tầm cỡ thế giới. Cũng giống như Watson đã nhanh chóng đẩy công việc kinh doanh máy tính đục lỗ thành một thị trường và là thị trường quốc tế, thì nay, Gerstner đã nhanh chóng nhảy vào thương mại điện tử - dựa trên cuộc cách mạng Internet. Trong tác phẩm của mình, Who Say Elephan Cants Dance - Ai nói con voi không thể khiêu vũ, Gerstner đã tổng kết tư tưởng Tom trong ba chữ: IBM means service IBM nghĩa là phục vụ.