Đó là một phương cách không đòi hỏi trí thông minh. Khi tôi gửi bản thảo cuốn sách này cho người biên tập, cô ấy đã gửi thư lại cho tôi Tôi thích cuốn sách đó! Thật đáng tiếc, hóa ra cô ấy chỉ đọc phần mục lục. Tôi chỉ không hiểu điều đó, cô ấy nói.
Tuy nhiên, khi Santos chưa nói hết câu, một nhân viên cắt ngang, Ôi, những chiếc máy tính mới đã được đặt ở một số vị trí không thuận tiện. Khi cậu quay lại, người bạn của bạn nói với bạn, Này, cảm ơn cậu đã đưa Funny Face đi xem phim hộ mình. Câu hỏi: Ai là họ giấu tên có quyền đưa ra toàn bộ các quyết định và có quyền lực đối với cuộc sống của những người này?
Cho tới gần đây, người ta không nhận thức được sự khác nhau lớn giữa tính nhút nhát và tính nội tâm hoặc những người nhạy cảm. Ai đó gọi điện mời bạn đến một sự kiện kinh doanh, cuộc liên hoan, cuộc nhậu nhẹt, cuộc ga mặt hai người, hoặc bất kỳ hoàn cảnh nào mà bạn thà ăn giun còn hơn là tham dự. Những kỷ niệm đáng xấu hổ về việc hỏi han bừa bãi của tôi đã làm cho tôi đau đớn hơn vết rách đĩa đệm của tôi.
Đừng nói bằng thì quá khứ không chắc chắn. Mọi người ngắt lời nhau. Khi gặp những người có địa vị nghề nghiệp hoặc xã hội cao, hãy thận trọng trong cách cư xử và phép lịch sự của bạn.
Đơn giản là hãy lắng nghe và tạo sự giao tiếp bằng ánh mắt với người khác khi họ nói. Nó không chỉ giúp bạn thoát khỏi những người hay nói chuyện vớ vẩn ở văn phòng mà bạn thường gặp trong phòng họp, nó còn làm cho bạn trông có vẻ như đang vội để làm một công việc gì đó! Hỡi các quý bà, chẳng hạn các bà bước vào một nhà hàng và đã chọn một chiếc bàn.
Hãy kê ghế cùng phía với bạn. Cô ấy dã có được phiếu bầu chọn của tôi. Hãy cứ ôm chặt nhau nếu người được ôm cho phép.
Ồ, được chứ, ngài Cohn, giám đốc Điều hành nói. Chúng không thấy trò bịp bợm, không nghe thấy trò bịp bợm và không nói về những trò bịp bợm. Các quý cô, hãy nói với các đấn mày râu rằng các cô thành thực rất muốn gặp lại và muốn mời họ đi chơi vào một buổi tối cụ thể, nhưng các cô thật sự bận vào tối hôm đó.
Một giọng nam đáp lại, Anh xin lỗi là đã đến quá sớm. Ồ, như bà biết đấy, trong công việc kinh doanh tôi phải suy tính ai là người phụ trách, đàn ông hay đàn bà ai là người đưa ra quyết định mua. Vài tuần sau, tôi muốn đến thăm một cuộc triển lãm mói ở Metropolitan.
Hừm, đó là sáng kiến của tôi. Ban lãnh đạo muốn nhờ một ai đó làm báo cáo về quan hệ công chúng cho ban, và tất nhiên, được trả tiền. Vài phút sau, Người hỏi xong lại quên hỏi lại, Từ nhà bạn đến cơ quan bao lâu?
Vì vậy, họ coi trọng biểu hiện đó hơn cả. Tôi bỗng nhiên nghe thấy từ tạm biệt cũ rích khi đóng cửa giao dịch kinh doanh hàng ngày. • Chúc một chuyến bay an toàn! Thỉnh thoảng thậm chí cụm từ đơn giản nhất này có thể làm cho mọi người cảm thấy thích thú.