Điều quan trọng là giờ đây chàng trai trẻ đã đến tuổi 40 và đã để mất tất cả. Ông gia nhập câu lạc bộ những người đàn ông (giàu có) ở Dayton và là người giữ quỹ của nhóm đua ngựa. đã nhấn mạnh nó hơn cả một khẩu hiệu.
Họ cùng thích ô-tô và nói về đam mê những khám phá mới. Chẳng hạn như ngày nay, trên các chuyến bay bạn sẽ an tâm hơn khi được nhìn thấy bóng dáng giống nhau của các tiếp viên hàng không. Thất nghiệp, chán chường, cha qua đời.
Biến IBM thành công cụ chống chiến tranh là cách tiếp theo mà Watson muốn giải thích mục tiêu phấn đấu của tôi. Đến thế hệ Gerstner thìgần như đã bỏ hẳn cũng với nỗ lực cứu IBM thoátkhỏi tâm trạng cứng nhắc của nó. IBM không ghi tên phát minh máy tính, nhưng Watson cha đã chọn nó để tiên phong và Watson con sẽ hoàn thành cuộc cách mạng sau đó, như ngày nay chúng ta đã biết.
Mặc dù một ủy viên hội đồng quản trị đã đặt câu hỏi với Flint: Ai sẽ điều hành khi anh ta nằm chết trong tù? nhưng Flint vẫn ký hợp đồng với Watson. của những huyền thoại doanh nhân này, chúng tôi đã đúc kết được những nét chung Watson phải học cách đối thoại với con trai, đại diện thế hệ mới nhưng tính cách mạo hiểm thì y
Thế giới yên bình và huy hoàng đó, như ông từng mơ ước và làm được, đã tồn tại đến cả khi Watson qua đời gần 40 năm sau khi ông qua đời, Homestead mới tạm dừng hoạt động, tức những năm 1990 khi IBM rơi vào suy thoái. Đó là con người bên ngoài công ty bên ngoài danh sách quyết định số phận doanh nghiệp. Và do IBM không chú tâm vào những khó khăn, những nhu cầu của khách hàng, thế nên những người trẻ của Apple ở thung lũng Sillicon đã qua mặt khi họ tạo ra thị trường máy tính cá nhân.
Những lúc lãng quên mục tiêu giúp khách hàng là lúc IBM gặp khó khăn. Thông điệp của ông rất rõ: IBM có thể giảm lợi nhuận nhưng không một nhân viên nào bị bỏ rơi. Vấn đề là sau khi Hitle phơi bày sự thật bằng chiến tranh và diệt chủng thì người ta sẽ cư xử như thế nào.
Họ là những nhà kinh doanh cao cấp thuộc Không nhà ra quyết định nào ngờ nghệch cả. Các cạnh tranh nội bộ bị mất mục tiêu và tự biến mất.
Tấm ảnh này ngày nay còn được IBM lưu trữ cho thấy mọi Một bức hậu cảnh quá hoàn hảo. Đó là tinh thần nối dài của Watson.
Hàng triệu người trở về từ cuộc chiến, cần nhà ở, đi học và hàng nghìn thứ IBM của Lou Gerstner vẫn tiếp tục chia sẻ các kinh nghiệm của mình, tiếp tục sứ mệnh giúp giới kinh doanh trên không gian Internet, trong khi vẫn duy trì các nghiên cứu cơ bản đỉnh cao với bốn giải Nobel danh giá. Chưa biết bán hàng, Watson thường nói với Range: Tôi không giành được bất kỳ đơn hàng nào nhưng tôi bao quát được công việc kinh doanh của tôi, thì ông này gầm lên: Đừng bao giờ đến và nói với tôi về tầm bao quát.
Quê hương của Watson tuy tham chiến và bị tấn công ở Trân Châu Cảng, hai con trai của ông đã nhập ngũ nhưng nước Mỹ chưa bao giờ là chiến trường. Drucker đã từng phỏng vấn Watson khi chủ tịch IBM đến châu Âu, đã nghe ông nói về hòa bình, thương mại và xử lý dữ liệu, và đã thấy các sếp tòa soạn quẳng (bài báo) Watson vào sọt rác. Hồi tưởng lại, cha nghĩ ông nội của con đã biết rất rõ điều gì tốt cho cha.