Hai người thỉnh thoảng lại đổi máy lẫn nhau để xem ai được nhiều bù loong. Sau hơn một giờ kinh hãi, tôi mới bắt đầu suy nghĩ một chút. Tôi cũng lại thấy rằng vui vẻ làm thì công việc mau xong, thành thử bây giờ ít khi tôi phải ở lại trễ.
Khi nghĩ có người tin rằng Đức Thượng đế chí nhân tạo loài người theo hình dung của Ngài, tôi mỉm cười chua chát. Nhưng bấy nhiêu chưa đủ, vì những công việc làm đó gần như máy chạy không phải suy nghĩ, cho nên tôi vẫn lo buồn. Mỗi ngày bạn để nó trên bàn viết, ngay trước mặt.
Tôi lo lắng lắm, vì ông chủ sở bảo rằng nếu không tới đúng giờ tôi sẽ bị đuổi. Kinh nghiệm đó dạy tôi một bài học mà không bao giờ tôi quên. Ông chép trong nhật ký rằng ông lo lắng ghê gớm khi Tổng thống mua trong một ngày 4.
Nói vậy có phải là nói mò không? Không. Tôi là một viên kiểm soát số hàng dự trữ của một công ty ở Baltimore. Nhờ vậy tôi thoát chết".
Bệnh đau tim là tên sát nhân số một ở Mỹ. Tôi cũng không biết tên nơi đó nữa, nhưng thấy cảnh tĩnh mịch yên ổn. Luôn luôn má tôi bảo phải "ăn chắc mặc dầy".
Trung bình ở Hiệp Chủng Quốc, cứ 35 phút có một người tự tử và cứ 120 giây đồng hồ có một người hóa điên. Hồi đó, khoảng 14 tuổi, ông học trường Hải quân Dartmounth ở Devonshire. Howard đã có một quyết định làm thay đổi hẳn đời anh.
Ông Dale Carnegie đã mở đường trong công việc viết sách cho người lớn bằng lối văn ấy. Thần kinh họ đương bị kích thích dữ". Và tôi làm quen với ông Burton S.
Vì số tiền lưng mang được theo quá ít ỏi, ông đành phải tìm việc làm. Đây là nguyên nhân thứ nhất: Nay cháu được bốn tuổi, hồng hòa, khỏe mạnh".
Hai ông bà kể với tôi rằng hôm trước có vụ oanh tạc Trân Châu Cảng thì hôm sau người con độc nhất của ông bà phải nhập ngũ. Ông nói: "Kẻ nào giữ được tâm hồn bình tĩnh giữa những đô thị huyên náo thời nay kẻ đó sẽ không bị bệnh thần kinh". Thử hãy mở miệng ra cười lớn, hãy hồn nhiên vui vẻ, hãy ưỡn ngực hít một hơn dài rồi ca lên một khúc, nếu không ca được thì huýt sáo, nếu không huýt sáo được thì ngâm nga.
Tiết trời lạnh tới nỗi ông nghe thấy hơi thở của ông đóng băng lại thành những tinh thể nhỏ xíu mỗi khi gió đánh bạt hơi thở qua tai. Đừng điên quá cái độ ấy tức là khôn vậy" Nhưng thật ra, chính người ấy phải là một nhà hiền triết.