Vì vậy tôi kể ngay cho anh ta nghe toàn bộ câu chuyện về Ulla ở lối đi dành cho gian hàng bán đồ hộp. Ôi, được, có lẽ tôi mắc bệnh hoang tưởng. Ôi! Sự tự tin của bạn đã được nâng lên.
Phần lớn anh ta mô tả về trách nhiệm và vị trí cao cấp hiện tại của anh ta. Bạn đã biết điều đó. Hãy đưa ra một vài con số.
Anh không hề tỏ thái độ trong phòng của mình, không càu nhàu, không hay chuyện vớ vẩn hoặc nói xấu. Nào liệu tôi có quá thô lỗ khi đề nghị lần sau bạn hãy ghi âm giọng của bạn trong hộp thư thoại không? Đó là vô ý thức, đúng không? Đương nhiên, trừ khi, đồng nghiệp có thể gọi cho bạn ở nhà. Người bố nghiêm khắc nhìn cậu con trai mười tuổi và lên giọng buộc tội, Mẹ nói cho bố biết là con đã đứng lên chiếc ghế trong bếp ngày hôm nay và lấy trộm bánh Oreo từ trong hộp đựng bánh.
Jennifer chỉ là một trong hàng ngàn người như vậy trong cuộc sống của chúng ta với những người mà chúng ta chỉ giao tiếp trong một vài giây. Khi đang trong thang máy để lên phòng ở khách sạn, tôi biết sắp có cơ hội thưởng thức món ngô ướp lạnh ở chỗ tắm hơi mà tôi đã được Samir kể. Bạn không bao giờ nhìn thấy tấm biểu ngữ có ghi: Chẳng có gì xảy ra ở đây ngày hôm nay.
Đó là kiểu ôm khách sáo mà mọi người trao cho những người họ hàng xa mà họ chưa bao giờ nhận ra đó là họ hàng trong các cuộc đoàn tụ gia đình. Như tôi đã viết ở Phần Giới Thiệu, Tính cách và ngoại hình của bạn không phải là những yếu tố chính để bạn trở thành người được yêu mến và thành công trong cuộc sống, trừ khi bạn đang dẫn chương trình Lễ trao giải Điện ảnh. Bằng cách nào? Bằng sự phán đoán có ý thức cảm xúc của mọi người về những gì bạn nói hoặc làm, rồi sau đó hành động với sự nhạy cảm.
Có lẽ điều này xuất phát từ việc xem quá nhiều phim cao bồi. Có phải câu đó có nghĩa Asuka đã nghĩ thật là một ý kiến hay để gọi cho khách hàng nhưng không còn nghĩa nữa? Có phải Connor không còn muốn biết về mong muốn của sếp anh ta nữa? Khi bạn nói hoặc viết quá khứ, bạn đã thể hiện sự do dự trong quan điểm hoặc câu hỏi của bạn. Thời gian để có những giây phút yêu thương dành cho gia đình ư? Đương nhiên.
Nó bao gồm nơi bạn và những đối tác trong cuộc trò chuyện của bạn đang ngồi, và họ cảm thấy thoải mái như thế nào. Trên thực tế, đôi khi nó được nói thô lỗ đến nỗi nghe giống như một sự đe dọa chết người. Ông quay đi và lấy quả táo nhỏ đặt trên chiếc bánh hấp dẫn hơn là nói chuyện với tôi.
Điều này sẽ có tác động mạnh bởi vì, như Michael Argyle đã chứng minh trong Tâm lý của hành vi giao tiếp cá nhân, những người tự tin là những người thông minh hơn và thường cảm thấy không cần phá vỡ sự giao tiếp im lặng bằng ánh mắt. Họ chỉ không tạo ra cơ hội. Bức tranh đó vẽ cái gì vậy?
Khi mọi người tôn trọng bạn, và bạn tôn trọng họ, các cuộc giao tiếp sẽ làm tăng thêm lòng tự trọng của họ. Tôi không hiểu tại sao cái bắt tay của ông lại mạnh mẽ đến vậy. Những kỷ niệm đáng xấu hổ về việc hỏi han bừa bãi của tôi đã làm cho tôi đau đớn hơn vết rách đĩa đệm của tôi.
Một trong số họ nói với tôi, Đối với tôi, điều đó nghe có vẻ như là một con mèo con đang nôn mửa. Hơn nữa, họ có lẽ không muốn ngồi ở ghế đi văng vì khi đứng lên giống như một trận chiến. Cô ấy trao cho chúng tôi mỗi người một cái hôn, kể cả Tiffany, và rời đi.